Cao thủ của cao thủ, tham nhũng quyền lực vô đối nhưng rất giỏi rao giảng đạo đức. Ai?

Nếu nói các nước dân chủ với nền kinh tế tự do là những quốc gia đi đầu trong mô hình kinh tế. Từ công ty quy mô nhỏ cho đến những tập đoàn đa quốc gia với quy mô tài sản còn hơn GDP của một số nước nhỏ. Tuy nhiên, tại các cường quốc kinh tế trên thế giới, khó mà tìm ra được loại tham nhũng mà phát triển lên thành “tập đoàn” như ở Việt Nam. Sự tham ô ở Việt có mặt tại mọi ngóc ngách, ở mọi tầng lớp người dân.

Ông Nguyễn Phú Trọng là cao thủ trong cao thủ, tham nhũng quyền lực tạo ra vị thế vô đối trong Đảng

Sự cấu kết nhau giữa quyền lực chính trị và doanh nghiệp là lợi ích nhóm, xem trọng tham nhũng quyền lợi kinh tế. Nhóm này phân công phân nhiệm rất rõ ràng, phía quyền lực chính trị làm chính sách để thuận tiện cho doanh nghiệp vơ vét tiền bạc, nhấn chìm những đối thủ không có thế và lực giống mình, để vơ vét. Và kết quả, doanh nghiệp sân sau hưởng lợi, quan chức nhận lại quả và trở nên giàu có, mua xe sang, xây biệt phủ. Khi dư luận xôn xao về việc quan chức lấy tiền đâu mà giàu có, thì họ lại ngụy biện rằng, họ buôn chổi đót, họ chạy xe ôm và làm “thối móng tay” mới có cơ ngơi như thế.

Sự cấu kết nhau, có khi là giữa các cá nhân có quyền lực lớn liên kết lại thành một tập đoàn, họ tham nhũng quyền lực và rao giảng đạo đức. Loại tham nhũng này là ở tầng cao nhất. Khi thâu tóm quyền lực và nhờ đó, họ ban phát lại quyền lực cho thuộc hạ, thì tất nhiên, lợi ích kinh tế tự đổ về. Ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là mẫu người như thế, ông thâu tóm quyền lực thành thế lực độc tôn. Ông thường rao giảng đạo đức Hồ Chí Minh, thường rao giảng đạo đức Cách mạng. Và rồi ông dung túng cho đàn em bên dưới tự tung tự tác.

Hiện nay, dân Việt Nam rất ghét loại lợi ích nhóm tham tiền, nhưng lại đi ủng hộ loại lợi ích nhóm tham quyền. Người dân đã bị lừa một cách ngoạn mục, bởi kẻ tham nhũng quyền lực khủng nhất hiện nay lại đang rao giảng đạo đức rất hay. Họ là cao thủ của cao thủ, Việt Nam hiện tại chỉ có một người duy nhất.

Ông Tổng Bí thư lúc nào cũng tỏ ra thanh cao. Tui nhiên, thuộc hạ mà ông trọng dụng thì có thể nói, họ cũng chẳng khác gì những quan chức đã bị lộ. Tùy thuộc vào cách ngụy trang mà những thuộc hạ của ông Tổng sử dụng, kẻ thì ăn dày và lộ liễu, kẻ khác cũng ăn dày nhưng kín tiến, biết che đậy. Những người ăn dày và lộ liễu chỉ là kẻ võ biền “hữu dũng vô mưu”, còn kẻ ăn đậm nhưng nhìn rất nghiêm túc, đạo mạo, thì kẻ đấy là cao thủ, giống với thầy Nguyễn Phú Trọng hơn.

Đệ tử của ông Nguyễn Phú Trọng có cả những loại như trên. Ông Vương Đình Huệ, Chủ tịch Quốc hội hiện nay, là người được dự kiến “thừa kế ngai vàng” của ông Trọng. Ông Huệ là người rất khôn khéo. Việc cộng đồng mạng moi ra con gái ông Huệ là Vương Hà My đã du học Mỹ tại một trường đại học thuộc loại đắt đó hàng đầu của Mỹ, đấy chỉ là một “tai nạn”. Ông Huệ vốn là người khôn ngoan hơn người, trong chính trị, ông khéo léo núp lùm hưởng mà thành quả. Trong vấn đề tham ô, ông không để lại dấu vết gì. Ông Huệ đóng vai một “lãnh đạo trong sạch” khá hoàn hảo, dù ông còn xa mới bằng ông Nguyễn Phú Trọng.

Ngược lại, ông Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ Công an, thể hiện là một tay “võ biền” đúng nghĩa. Ăn không biết chùi mép, đi đến đâu để lộ vết tích xấu xa đến đó. Việc đi London Anh Quốc rồi ăn thịt bò dát vàng là cách làm của anh võ biền thiếu tầm nhìn. Với bản chất cạn nghĩ như thế, ông Bộ trưởng Bộ Công an chỉ thích hợp với nghề đao kiếm, chứ không hợp với trò chơi chính trị cung đình.

Quan chức nào cũng ăn, tuy nhiên, ăn mà để lại vết tích quá lộ liễu trong vụ án Mobifone mua AVG là quá tệ. Tuy là dùng con dấu mật để chặn cơ quan điều tra tiếp cận, nhưng sự thật vẫn là sự thật. Sự thật này cho thấy, ông Tô không đủ tầm để tham nhũng quyền lực như sếp ông ta. Người có khả năng tham nhũng quyền lực thay thế ông Tổng hiện nay, chỉ có thể là Vương Đình Huệ.

Thu Phương – Thoibao.de (Tổng hợp)